Nhìn dòng nước xót xa
Ngỡ đời mình chìm nổi
Chạnh lòng thương ngày qua.
Ngày xưa mưa ướt áo
Ấm bàn tay đan nhau
Chợt Thu sang giông bão
Tình Yêu xanh thay màu.
Bao năm rời chốn cũ
Phong ba kín đời Thơ
Thị thành lo cơm áo
Không ai - người đợi chờ!
Chiều nay trời vẫn nắng
Hồn nghe hun hút buồn
Phố : người, hoa rực rỡ
Giật mình: đã MÙA XUÂN ???!!!
PHAN NGỌC HẢI
01/ 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét