Thứ Hai, 1 tháng 8, 2011

HỒI ÂM 2

Thư anh hỏi:
“Sao là TRĂNG RỤNG,
Anh bây giờ - chiếc lá đã tàn phai….?!”

* Đời chúng ta như dòng nước sông dài,
Trôi mải miết…
Chẳng hay… ghềnh thác.

- Em vẫn nhớ, ngày xưa
Anh hát:
“…Nỗi đau cao vời….”
Hai đứa bước trong mưa!!!
- Em chưa quên
Khói quyện  Blao xưa
Chiều run rẩy,
Dã quỳ vàng rực rỡ….

Với em
Tất cả
Là nỗi nhớ.
Và riêng anh
Chưa “người cũ” bao giờ!

Có một điều
Em cứ ngỡ trong mơ
Lời nguyện cũ,
Em là người…bội ước ??!
Bao yêu dấu,
Tưởng không xa nhau được
Mà giờ đây
Hai đứa, mịt mù… xa

Anh ra đi,
Em không thể
Bỏ quê nhà…
Câu – muối mặn gừng cay
Đành dâu bể….

Em vẫn đếm sao khuya,
Buồn lặng lẽ…!
Thương vầng Trăng
Vỡ nát
Giữa đêm rằm !!!
           
 PHAN NGỌC HẢI

Không có nhận xét nào: