Thứ Hai, 11 tháng 7, 2011

BIỂN BUỒN

                  ---- OOO ----

         Đáp tạ bài  “NÓI VỚI BIỂN”

Anh với Biển vốn cách xa từ trước,
Nên chỉ nhìn, cảm nhận cái “Mông Mênh”
Biển thăm thẳm, làm sao anh hiểu được
Dưới lòng sâu – đời Biển… lắm thác ghềnh!

Một trận gió, sóng bủa vây điên đảo
Biển loạn cuồng, bờ bãi vẫn lặng câm
Biển lãng mạn, Biển đa tình… thế đó
Bãi bờ kia chung thủy đứng ngàn năm.

Để một phút lặng rồi cơn sóng dữ
Biển hao gầy, trầm mặc nỗi bơ vơ
Quí yêu bãi, Biển hiền hòa tình tự
(Giữa phong ba, ai nhốt sóng  … bao giờ ?)

Anh với Biển, vốn cách xa từ trước
Hãy đứng nhìn, cảm nhận cái mênh mông
Đừng mơ ước hóa thân thành bờ bãi,
Sẽ đau thương chung số kiếp BIỂN BUỒN!!!

 PHAN NGỌC HẢI

6 nhận xét:

dự nguyễn duy nói...

Theo tôi,bạn nên chép cả bài "NÓI VỚI BIỂN" ở cuối bÀI " BIỂN BUỒN" để người đọc dễ liên hệ với bài THƠ TẠ LẠI xem có ĂN NHẬP NHIỀU,ÍT THẾ NÀO !

phanngochai nói...

Ồ, NH cảm ơn anh dự nguyễn duy thật nhiều.
Đây là bài thơ của nhà thơ Trương Văn Ngọc (4 năm trước là chánh Văn phòng Hội Văn Nghệ Đà Nẵng, chẳng biết giờ có thay đổi chi không).
Bài thơ này anh Ngọc viết tặng NH khi anh học ở Trường Viết Văn Nguyễn Du (cùng khóa với Nhà Thơ Trần Đăng Khoa và Nguyễn Đình Chiến. Lúc đó NH học ở Trường ĐH Văn Hóa HN… hai trường chung một khuôn viên).
Với trình độ của NH thì chắc “không ăn nhập…” nỗi với “nhà này nhà nọ”, nhưng đó là cảm xúc chân thành của NH, viết đáp tạ cùng bài thơ của anh Trương Văn Ngọc.
NH kính mời anh ghé trang thơ Bè Bạn của NH, sẽ có bài thơ anh muốn “so sánh” ạ!
http://phanngochai.blogspot.com/search/label/Trang%20Th%C6%A1%20c%E1%BB%A7a%20B%E1%BA%A0N%20B%C3%88
NH chúc anh VUI KHỎE nhé!

phanngochai nói...

NÓI VỚI BIỂN

----- OOO -----

Tặng: PHAN NGỌC HẢI

Tôi và Biển cứ vẫn hoài, vẫn mãi
Xa nhớ nhung, gần lại hóa mông mênh
Sao đời tôi không là bờ là bãi
Để ngàn năm Biển vỗ bên ghềnh.

Biển ơi Biển, nếu tình yêu là sóng
Hãy vỗ tràn bờ tôi nhé Biển ơi!
Cho tôi được ngập tràn trong muối mặn
Được hòa tan trên ngọn sóng tuyệt vời.

… Nhưng Biển vẫn hoài hoài là Biển
Tôi là tôi mãi mãi, đứng xa trông
Tôi câm nín, tôi buồn, tôi khổ sở
Đởi rát lòng – tiếng gọi của mênh mông!!!

TRƯƠNG VĂN NGỌC

linhgia nói...

Sang thăm Ngọc Hải ngôi nhà blog tưởng chừng như đã lạc nhau đúng là quả đất tròn NH nhỉ
LG chúc NH luôn vui khoẻ thành đạt và HP

phanngochai nói...


Ngọc Hải cảm ơn Lính Già nhiều, nhiều lắm.
Từ ngày 360 đóng cửa, bạn bè xem như lạc nhau. Ở nơi khác, đôi khi ngang mặt nhau vẫn như xa lạ... Phần NH cũng không được rảnh mấy, nên trang này chỉ thỉnh thoảng vào đọc bài viết của bạn bè cho đỡ nhớ.
Hôm gặp lại LG ở đây, NH thật mừng.
Mến chúc những ngày nghỉ lễ VUI VẺ & HẠNH PHÚC bên người thân, LG nha!
Thân quí,

phanngochai nói...
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.