Thứ Ba, 2 tháng 8, 2011

NHỚ...

 
                       ---   ooo   ---
Hình như ngọn gió trưa Vàm Láng,
Vừa thoáng bay qua ngõ phố này?!
Hay là chút nhớ,
Vùng Biển mặn…
Ngây ngất… bên lòng,
Chếnh choáng say…?!
……..
Theo dấu câu mời,
Về Vàm Láng.
Lễ hội Nghinh Ông, mùa qua rồi,
Ngút xanh: bần, đước - rừng ngập mặn,
Con tàu rẽ sóng,
Vụt ra khơi !!!

Chuồn bay từng lớp, bám thân tàu,
Anh lính Biên phòng
Giọng cất cao
“…Anh đi ra khơi, mây trời gió biển…” (1)                    .
Vài câu tài tử… lại chát chao!  

Như con tuấn mã,
Tàu băng sóng,
Cốc rượu trong veo, sóng sánh ...
Mời!
Giọng cười sang sảng,
Quen mùi Biển
Chung tấm lòng son,
Giữ biển khơi!
   

Sau lưng: Vàm Láng, (2)
Xa: Cần Thạnh!   (3)
Cửa sông Soai Rạp
Sóng muôn trùng…

Con người nhỏ bé,
Trời vô tận…!
Gặp nhau lần nữa,
Có còn không??!
***

Về lại Đôi Ma (4), chiều đã tàn !
Chia xa Vàm Láng,
Hẹn mùa sau…
Xiết chặt bàn tay,
Người giữ Biển,
Quân hàm xanh lá,
Chợt …nao nao!

Anh lính Biên phòng cười hết cỡ,
Trời đang vần vũ, chợt hanh trong.
Chào 578  (5)
Người đi,
Nhớ!
Cốc rượu,
Câu Thơ …
Mãi ấm lòng !!!


 PHAN NGỌC HẢI
Vàm Láng 31-07
SG  02-08.

(1)   Lời bài hát CHIỀU TRÊN BẾN CẢNG.
(2)   Một xã vùng biển thuộc Gò Công đông.
(3)   Một xã của huyện Cần Giờ  TPHCM.
(4)   Một ấp của VL, nơi đồn Biên Phòng tọa lạc.
(5)   Tên đồn BP.

Không có nhận xét nào: