Lời Chủ nhà:
Trong 2 tháng 06 và 07/2012, Ngọc Hải cùng các bạn thân làm
hai chuyến "rong chơi” về hai địa điểm khác nhau.
Kỉ niệm cùng giành cho một người "ngoại đạo” Thơ,
Ngọc Hải có hai bài Thơ nhỏ:
• Với Phan Thiết có SAO ANH … IM LẶNG?
• Với Giang Điền, có NGỌN LỬA.
Hôm nay Ngọc Hải thật sự xúc động, khi nhận QUÀ THƠ – bài
thơ nhỏ của một người … chưa làm thơ bao giờ (cả trên mạng).
Được sự đồng ý của anh, NH xin được đưa lên trang – chia sẻ
cùng bầu bạn thân quí.
PNH
Sài Gòn – một buổi chiều!
27/07/2012
*** XXX ***
NGỌN LỬA….!!!
--- ooo ---
Giang Điền đang nắng, chợt mưa rơi!
Mõm đá chênh vênh … đành ướt rồi.
Áo ai, nửa vạt choàng qua tóc….
Bàng hoàng! Trời đất – "cảm lòng người”?!
Bất chợt ngước nhìn. Ố, ánh mắt
Đốt hồn thiên hạ - lửa hờn ghen!
Bao năm âm ỉ. Giờ bùng cháy
Ta biết – từ nay … nợ … GIANG ĐIỀN
PHAN NGỌC HẢI
Giang Điền, 10/06/2012
Sài Gòn, 11/06/2012
*** XXX ***
Hải à!
Làm công tác Khoa học mà cầm bút để viết một câu thơ, với
riêng anh là KHÓ vô cùng. Vì biết trong lòng em đang bất ổn, anh "lia vội
mấy dòng” - làm quà riêng cho em cũng là "nhờ câu thơ nói hộ lòng
mình", để Hải đừng hỏi "SAO ANH … IM LẶNG?!"
QUÀ THƠ…!!!
--------
(Trích trang Thơ Riêng PNH)
Chỉ vì Quỳnh nở về đêm
Thơ em trăn trở . Tim anh khép hờ
Tuổi xuân em nặng kiếp thơ
Trăng Thu ngời ngợi … anh chờ đợi em
Dẫu đời, sáng tối nhá nhem
Vẫn mong được sống gần em cuối chiều!
Anh không chỉ nói lời yêu
Muốn san lắp cả những điều bể dâu!
Cho anh lau giọt lệ sầu
Bờ vai êm , hãy tựa đầu ... khép mi !
Anh ru em …. Biển thầm thì
Chìm trong giấc mộng . Quên đi "BIỂN BUỒN"
Anh QUỐC TRIỆU
9:30 – 27/07/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét