Thứ Ba, 29 tháng 7, 2014

MỪNG TÁI NGỘ!



MỪNG TÁI NGỘ
--- ooo ---


Xa mấy mươi năm. Giờ gặp lại,
Muối tiêu mặn chát mái đầu xanh
Đường sự nghiệp, nửa đời mê mải
Nếu không cười, em chẳng nhớ – Anh?!


Nhìn lại mình, cũng đâu thể khác
Dấu thời gian – khuôn mặt khô cằn
Nét chân chim, rạn hằn khóe mắt
Chợ chiều. Rơi rớt ... chút hồng nhan!

Cùng ôn lại chuỗi ngày tươi thắm,
"Lệ-Chinh-Nhân” - Anh lính làm Thơ!
Buồn thế cuộc – "Hòa-Đồng Áo Trắng”
Hồn thôi xanh .... ngay tuổi dại khờ!

Tuần vài bận, gặp nhau trên báo
Áo học trò vương bụi ... giày "saut”
Thương quê nghèo chìm trong lửa máu,
Nước-mắt-buồn người-lính ...dệt thơ!

Những bài Thơ cũ, luôn vang vọng
Theo bước mỗi người, dù cách xa...
Anh lao lung. Nửa đời – đất khách
Em gieo neo... thuyền – bến: quê nhà!

Mấy mươi năm. Tình cờ gặp lại!
Một chút buồn. Chút nhớ ... xa xưa!
Ước thời gian quay về ... tuổi dại
Có những ngày – thương nhớ bâng quơ!

Ước quá khứ được lần sống lại...
Cho vần Thơ, nối tiếp vần Thơ!
Nhưng... mơ ước. Để cùng bỏng cháy...!
Thời gian trôi!
Ai níu được bao giờ???!

PHAN NGỌC HẢI


2 nhận xét:

Mẫn nói...

nghe như lời thơ của Phan Khôi. lúc gặp lại cố nhân nơi đất khách

phanngochai nói...

Ô, vậy sao? Ngọc Hải rất vui và cảm ơn Mẫn ghé đọc & CM nha!
Đây là cuộc hội ngộ tình cờ của hai người bạn Thơ sau mấy mươi năm xa cách...
Mến chúc Mẫn NIỀM VUI & TRANG VIẾT nhé!